Châu Âu đã thực sự sẵn sàng gánh vác trách nhiệm quốc phòng mà Mỹ để lại hay chưa?

Châu Âu đã thực sự sẵn sàng gánh vác trách nhiệm quốc phòng mà Mỹ để lại hay chưa?

Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

14:05 20/03/2025

Khi Donald Trump rút dần sự bảo trợ của Mỹ, nhiều người kỳ vọng lục địa già sẽ đoàn kết và mạnh mẽ hơn. Nhưng thực tế lại phức tạp hơn nhiều: sự chia rẽ giữa Bắc và Nam, những cam kết quốc phòng chưa được bảo đảm tài chính, và sự do dự trong việc triển khai quân sự khiến viễn cảnh về một châu Âu tự chủ trở nên xa vời.

Mùa hè 2024, khi Đảng Lao động lên nắm quyền, nhiều người tin rằng nước Anh sẽ trở lại mạnh mẽ. Giữa lúc Pháp gặp khó khăn ngân sách và Đức rơi vào suy thoái, Anh được xem như điểm sáng hiếm hoi. Không còn nỗi lo về phản ứng tiêu cực từ thị trường trái phiếu, chính phủ mới sẵn sàng vay để đầu tư. Nhưng thực tế nhanh chóng dội gáo nước lạnh: nền kinh tế Anh suy giảm, thị trường trái phiếu phản ứng y hệt điều mà đảng Bảo thủ từng lo ngại. Khẩu hiệu "Anh đã trở lại" hóa ra chỉ là ảo tưởng sớm lụi tàn.

Kinh tế Anh suy giảm ngay từ tháng Giêng, trước cả khi các chính sách tăng thuế và siết chặt quy định doanh nghiệp có hiệu lực. Đây không chỉ là một thất bại trong nước mà còn phản ánh bài toán nan giải của cả châu Âu: tăng trưởng yếu, ngân sách eo hẹp, nhưng lại cần chi nhiều hơn cho quốc phòng. Nếu không sẵn sàng đánh đổi phúc lợi để tăng cường sức mạnh quân sự, lục địa già khó có thể tự chủ trong bối cảnh địa chính trị đầy biến động.

Những năm 1990, người ta từng tuyên bố “Đây là thời khắc của châu Âu”, nhưng liệu điều đó có đúng vào lúc này? Gần đây, có quan điểm cho rằng việc Donald Trump xa lánh lục địa già lại thúc đẩy sự đoàn kết và sức mạnh của châu Âu. Nhưng dựa trên điều gì? Khi chưa có bằng chứng rõ ràng về sự cải thiện trong kinh tế, quốc phòng hay chính trị, thì ý tưởng về một châu Âu tự chủ hơn có lẽ chỉ là sự lạc quan thiếu cơ sở.

Đức có thể đang nghiêm túc với kế hoạch tái vũ trang, nhưng phần còn lại của châu Âu thì sao? Tây Ban Nha tuyên bố không cắt giảm ngân sách phúc lợi dù chỉ một xu, trong khi Anh vẫn tranh cãi về cải cách trợ cấp mà nếu có hiệu lực cũng chưa thể tiết kiệm được 5 tỷ bảng mỗi năm trước cuối thập kỷ này. Quan trọng hơn cả tiền, quốc phòng còn cần sự đồng thuận của công chúng—liệu người dân có sẵn sàng hy sinh phúc lợi để đổi lấy an ninh? Một thời khắc lịch sử chỉ thực sự có ý nghĩa khi nó được xã hội chấp nhận, chứ không chỉ dừng lại ở nghị trường.

Tăng ngân sách quốc phòng là một chuyện, nhưng liệu châu Âu có sẵn sàng hành động? Anh tuyên bố có “một số quốc gia” muốn gửi quân đến Ukraine, nhưng cụ thể là ai, bao nhiêu binh sĩ, dưới điều kiện nào—vẫn chưa rõ ràng. Trong khi đó, Nga khẳng định không chấp nhận bất kỳ lực lượng NATO nào tại Ukraine, dù với danh nghĩa gì. Nếu châu Âu thực sự muốn triển khai quân, họ phải quyết định xem có sẵn sàng đối đầu trực diện với Moscow hay không. Và thời gian để đưa ra câu trả lời không còn nhiều.

Cuộc chiến Ukraine không chỉ thử thách sức mạnh quân sự của châu Âu mà còn phơi bày những rạn nứt nội bộ ngày càng rõ rệt. Giorgia Meloni, dù ủng hộ Ukraine, vẫn bác bỏ ý tưởng gửi binh sĩ Ý tham chiến. Tây Ban Nha thì muốn tính cả an ninh mạng và biến đổi khí hậu vào ngân sách quốc phòng, thay vì tập trung vào tái vũ trang truyền thống, vì tin rằng Nga khó có thể vượt qua dãy Pyrenees. Trong khi đó, Anh lại thể hiện quyết tâm duy trì vai trò quân sự trong khu vực. Cuối cùng, thay vì một châu Âu thống nhất đứng lên trước thách thức, sự khác biệt trong quan điểm và lợi ích đang khiến lục địa này ngày càng phân hóa.

Châu Âu có thể sở hữu tiềm lực quân sự vượt trội, nhưng thực tế lại không đơn giản như vậy. Nam Âu, khu vực chi tiêu ít cho quốc phòng, chiếm một phần lớn dân số lục địa, làm suy yếu khả năng huy động lực lượng. Trong khi đó, các nước chi tiêu mạnh tay, như Latvia, lại có quy mô dân số nhỏ, khiến tổng lực quân sự không đủ áp đảo. Đức, nếu thực sự tăng ngân sách quốc phòng, có thể thay đổi cục diện, nhưng những rào cản lịch sử khiến Berlin khó có thể dễ dàng triển khai quân tới Đông Âu. Với những khác biệt này, giấc mơ về một châu Âu hùng mạnh về quân sự vẫn còn xa vời.

Châu Âu không thực sự thống nhất trong vấn đề quốc phòng khi mức độ chi tiêu có xu hướng tỉ lệ nghịch với khoảng cách tới Moscow. Các quốc gia Đông Bắc Âu, như Ba Lan và các nước Baltic, gia tăng ngân sách quân sự để đối phó với mối đe dọa từ Nga, trong khi các nước Nam Âu, như Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, lại chi tiêu ít hơn do cảm giác an toàn địa lý. Đáng lo ngại hơn, những nước ít đầu tư quân sự lại có dân số lớn hơn các nước tuyến đầu, làm dấy lên câu hỏi về sự công bằng trong việc chia sẻ gánh nặng quốc phòng. Nếu xu hướng này tiếp diễn, châu Âu có nguy cơ bị chia rẽ sâu sắc theo đường vĩ tuyến 45, làm suy yếu năng lực phòng thủ chung của lục địa.

Trong khi nhiều người lạc quan rằng chính sự xa lánh từ Donald Trump sẽ thúc đẩy châu Âu đoàn kết và tái vũ trang, thực tế lại không đơn giản như vậy. Không có dấu hiệu rõ ràng nào cho thấy công dân châu Âu sẵn sàng hy sinh lợi ích kinh tế để đầu tư mạnh hơn vào quốc phòng, càng chưa rõ ai sẽ đứng ra đảm nhận vai trò tiên phong nếu xung đột xảy ra. Hình ảnh về một châu Âu "đang thức tỉnh" dường như vẫn còn xa vời, khi lục địa này vẫn loay hoay giữa những cam kết chính trị mơ hồ và thực tế ngân sách hạn chế. Nếu không có sự thay đổi quyết liệt, viễn cảnh về một châu Âu mạnh mẽ vẫn chỉ là một giấc mộng đẹp giữa lúc chuông báo thức đã reo từ lâu.

Financial Times

Broker listing

Cùng chuyên mục

Chuỗi cung ứng châu Á bị Mỹ siết chặt vì lo ngại Trung Quốc

Chuỗi cung ứng châu Á bị Mỹ siết chặt vì lo ngại Trung Quốc

Mỹ ngày càng lo ngại việc hàng hóa Trung Quốc “đội lốt” các nước Đông Nam Á như Việt Nam hay Indonesia để né thuế cao. Tuy nhiên, nhiều bằng chứng cho thấy phần lớn sản xuất ở khu vực này là thật sự, không phải chỉ là trung chuyển. Trong cuộc cạnh tranh giữa hai siêu cường, các quốc gia như Việt Nam đang đứng trước nguy cơ bị cuốn vào cuộc chơi lớn, dù không phải là nhân vật chính.
Nhận định USD/JPY và AUD/USD: Dữ liệu tâm lý người tiêu dùng Mỹ và động thái từ các ngân hàng trung ương

Nhận định USD/JPY và AUD/USD: Dữ liệu tâm lý người tiêu dùng Mỹ và động thái từ các ngân hàng trung ương

Lạm phát toàn phần của Nhật Bản đã giảm xuống còn 3.3% trong tháng 6, trong khi lạm phát lõi tăng lên 3.4%, làm dấy lên đồn đoán về chính sách của BoJ. Tỷ giá AUD/USD giảm 0.60% vào ngày 17 tháng 7 khi các dự đoán về việc cắt giảm lãi suất của Úc tăng lên sau khi tỷ lệ thất nghiệp bất ngờ tăng lên 4.3% trong tháng 6. Khảo sát tâm lý người người tiêu dùng của đại học Michigan được dự kiến sẽ cải thiện; mức tăng cao hơn có thể làm giảm các dự đoán về lãi suất của Fed và tác động đến cặp tỷ giá USD/JPY và AUD/USD.
Giá cả tăng, lương giảm: Người Nhật sẽ quay lưng với chính trị truyền thống?
Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

Giá cả tăng, lương giảm: Người Nhật sẽ quay lưng với chính trị truyền thống?

Đồng yên mất giá đang không chỉ khiến đời sống người dân Nhật Bản thêm khó khăn mà còn làm thay đổi cả bức tranh chính trị của đất nước này. Khi lạm phát tăng, thu nhập giảm và du khách nước ngoài đổ xô tới tiêu xài, nhiều cử tri Nhật cảm thấy bị bỏ lại phía sau. Trong bối cảnh đó, những đảng phái cực hữu như Sanseito bắt đầu thu hút sự chú ý, với thông điệp bài ngoại, chống toàn cầu hóa và hứa hẹn "đưa người Nhật lên trước tiên".
Nhận định USD/JPY và AUD/USD: Đàm phán thương mại và lạm phát Mỹ tác động mạnh mẽ lên thị trường

Nhận định USD/JPY và AUD/USD: Đàm phán thương mại và lạm phát Mỹ tác động mạnh mẽ lên thị trường

Cặp USD/JPY chịu ảnh hưởng từ chỉ số Reuters Tankan tăng mạnh, củng cố kỳ vọng về việc Ngân hàng Nhật Bản (BoJ) thắt chặt chính sách tiền tệ vào năm 2025. Trong khi đó, triển vọng của AUD/USD phụ thuộc vào hoạt động xây dựng tại Úc và các chính sách kích thích kinh tế của Trung Quốc. Chỉ số Giá Sản xuất (PPI) của Mỹ, dự kiến tăng 2.5% so với cùng kỳ, sẽ là yếu tố then chốt định hình kỳ vọng cắt giảm lãi suất của Cục Dự trữ Liên bang (Fed), từ đó ảnh hưởng đến xu hướng của cả hai cặp tiền này.
Thủ tướng Úc cần giữ quan điểm trung lập trong chuyến thăm Trung Quốc

Thủ tướng Úc cần giữ quan điểm trung lập trong chuyến thăm Trung Quốc

Trong chuyến thăm Trung Quốc, Thủ tướng Úc Anthony Albanese tìm cách thúc đẩy thương mại và du lịch, nhưng căng thẳng địa chính trị giữa Washington và Bắc Kinh — đặc biệt xoay quanh vấn đề Đài Loan — đang đặt Canberra vào thế khó. Úc không muốn hy sinh cơ hội kinh tế với Trung Quốc, cũng như không thể buông lơi mối quan hệ an ninh lâu đời với Mỹ. Trong bối cảnh đó, Albanese chọn cách giữ lập trường trung lập và tập trung vào lợi ích chung với cả hai bên.
Nhận định USD/JPY và AUD/USD: Thuế quan, BoJ và dữ liệu kinh tế Trung Quốc là tâm điểm tuần này

Nhận định USD/JPY và AUD/USD: Thuế quan, BoJ và dữ liệu kinh tế Trung Quốc là tâm điểm tuần này

Thuế quan 25% của Trump sẽ khiến đàm phán thương mại Mỹ–Nhật thêm căng, làm giảm triển vọng nâng lãi suất của BoJ trong năm 2025. Dữ liệu thương mại mạnh từ Trung Quốc có thể thúc đẩy AUD/USD, ngược lại nếu yếu thì kích hoạt kỳ vọng RBA giảm lãi suất. Phát biểu của các quan chức Fed hôm nay có thể định hình kỳ vọng lãi suất, tác động tới xu hướng USD/JPY và AUD/USD.
Fed có thể giữ được tính độc lập dưới thời Trump không?
Nguyễn Tuấn Đạt

Nguyễn Tuấn Đạt

Junior Analyst

Fed có thể giữ được tính độc lập dưới thời Trump không?

Trong bối cảnh Donald Trump nhiều khả năng tái đắc cử tổng thống Mỹ, câu hỏi về khả năng duy trì tính độc lập của Cục Dự trữ Liên bang (Fed) ngày càng trở nên cấp bách. Những chỉ trích gay gắt, các đòn tấn công cá nhân nhắm vào Chủ tịch Fed Jay Powell cùng với ý định thay thế ông bằng một “chủ tịch bóng” đang làm dấy lên lo ngại về việc chính sách tiền tệ có thể bị chính trị hóa. Trong khi Powell vẫn giữ vững lập trường và sự ủng hộ từ giới chuyên gia, áp lực từ Nhà Trắng và tâm lý bài giới tinh hoa đang đặt ra thách thức chưa từng có cho sự độc lập của ngân hàng trung ương quyền lực nhất thế giới.
Forex Forecast - Diễn đàn dự báo tiền tệ